VĂN CHIÊU HỒN HẢI NGOẠI
-----
Hồn nào còn ở nơi xa
Mau hồi tâm nhớ quê cha của mình
Lâu rồi trôi nổi, lênh đênh
Quên luôn Tổ quốc, bán mình vì ĂN
Quê hương dịch bệnh tràn lan
Sao hồn chỉ biết nói càn, nói sai.
Việt Nam có được ngày nay
Là nhờ ơn những bàn tay diệu kỳ
Xứ người có vẻ vang chi
Hơn nhau đâu phải to, phì xác thân.
Mẹ cha vất vả, tảo tần
Nuôi hồn một thuở chỉ mong nên người
Ngon chi nói xấu giống nòi
Chê bai Tổ quốc làm loài bốn chân.
Quê hương dù lúc khó khăn
Chưa từng bỏ mặc người dân bao giờ
Có tắm, đừng tắm nước dơ
Đừng tham vật chất, tôn thờ ngoại bang
Đừng nghe theo lũ sài lang
Chúng chuyên bịa đặt, nói xàm, nói sai.
Việt Nam, đất nước, con người
Quyết tâm đứng thẳng, không ai đè mình
Không hề sống nhục cầu vinh
Toàn cầu kính phục, nghiêng mình chào ta!
VIỆT NAM DÙ GIỮA PHONG BA
HƯƠNG THƠM VẪN CỨ LAN RA NƯỚC NGOÀI
Thơ: Thiện Duyên
